Đất
nước đang thực sự nằm trong tầm ngắm của bọn bá quyền
Trung Quốc. Tôi xin được trình bày thẳng thắn với các vị
lãnh đạo ĐCSVN, bởi vì tất cả quý vị và tôi đều là người
Việt Nam. Trong suốt các thời kỳ dựng nước và giữ nước mặc
dù, nằm bên cạnh một nước Trung Hoa lúc nào cũng gây hấn
và tìm đủ mọi cách để chiếm trọn nước ta. Nhưng với lòng
dũng cảm và sự khôn khéo của tiền nhân mà đất nước VN
chúng ta mới được tồn tại trọn vẹn như ngày nay, chưa bao
giờ có triều đại nào trong quá khứ dâng hiến cho kẻ thù
xâm lược dù chỉ một tấc đất. Nhưng thật là một nỗi đau cho
dân tộc khi đến thời đại có sự lãnh đạo của ĐCSVN, đất nước
lại bị mất dần dưới chiêu bài xâm lăng kiểu mới của bọn
người phương bắc.
- Tại sao lại
có công hàm công nhận quần đảo Hoàng Sa-Trường Sa là thuộc
chủ quyền của TQ do thủ tướng Phạm văn Đồng ký năm 1958?
- Tại sao lại
có hiệp định biên giới năm 1999 khiến cho VN mất Ải Nam Quan
và 2/3 thác Bãn Giốc cùng bãi Tục Lãm, cũng như hiệp ước
về lãnh hải năm 2000 khiến VN mất thêm vùng biển trên
10.000km2? Lời tuyên bố của ông Lê công Phụng và các nhà
lãnh đạo VN, công nhận bảng hiệp định biên giới và hiệp ước
về vịnh Bắc bộ mà VN đã ký với TQ là công bằng vì thực
tế Ải nam quan và 2/3 thác Bãn giốc cùng bãi Tục Lãm là
của TQ. Đây là một sự nhục nhã cho tiền đồ dân tộc bởi
vì, chính bản đồ của TQ năm 1908 và hiệp ước ký giữa nhà
Thanh TQ với Pháp thì Ải Nam Quan, toàn bộ thác Bãn Giốc kể
cả HS-TS là của VN. Cuộc chiến đấu anh dũng của hải quân
VNCH trên quần đảo HS khi hải quân TQ ngang nhiên xâm lấn trước
sự đồng tình của ĐCSVN vào đầu năm 1974 là bằng chứng hùng
hồn về chủ quyền của VN. Các nhà lãnh đạo ĐCSVN qua từng
thời đại phải thành tâm sám hối trước anh linh của tiền
nhân, phải thành tâm hối cải về sự ươn hèn của mình trước
nhân dân, chớ đừng có quanh co dối trá tự cho mình là đỉnh
cao trí tuệ. Để dẫn chứng cho sự ươn hèn này, tôi xin ghi
lại câu trả lời của ông Dương Danh Dy (đảng viên ĐCSVN, nhà
ngoại giao, cựu đại sứ VN tại TQ) với phóng viên đài RFA ngày
02/07/2009 như sau: “Bây giờ cũng không thể trách cứ ai được
vì đó là chuyện thuộc về quá khứ rồi. Chúng ta đã có một
số điều hứa. Tôi biết rất rõ những điều hứa này. Ta có
những điều hứa trên biển Đông, cái hứa của chúng ta lúc đó
là có nguyên nhân, là do chúng ta bênh TQ. Có những nguyên
nhân do chúng ta dốt, chúng ta không hiểu gì cả. Tôi xin nói
thật, tôi đã từng đi điều tra trên bộ nhiều lần và tôi thấy
có những cái đúng là sự ngây ngô khờ dại. Có những cái do
lúc bấy giờ người ta giúp mình với mục đích là đưa hàng
hóa qua nhanh chẳng hạn. Như tôi nói làm một con đường đi qua
lãnh thổ TQ thì phải qua đèo cao, thế thì vòng chân đồi mở
rộng sang chổ bằng phẳng đi vòng trên đất VN thì ô tô dễ đi.
Lúc đó không có chuyện thì không sao, nhưng bây giờ anh nói
đường của tôi ở đâu thì đất của tôi ở đó, thế là mình
mất hết mấy chục hecta đất. Lúc đó trong chiến tranh, người
ta giúp mình, mình chẳng bao giờ nghĩ tới chuyện đó, có
thể là mình nghĩ không ra, cũng có thể mình dốt, …v.v….”.
Lời thú nhận của ông Dương danh Dy là một nỗi đau và sự nhục
nhã cho những ai còn trung thành với đường lối lãnh đạo của
các nhân vật chóp bu của đảng.
- Tại sao
không cho thanh niên cùng sinh viên học sinh và các thành phần
khác trong nhân dân phãn đối hành động xâm lăng của TQ, và
tại sao phải trù dập, bắt bớ, giam cầm những công dân yêu
nước chỉ biết bày tỏ ý kiến bằng các bài viết để cổ vũ
cho tiến trình dân chủ theo hình thức bất bạo động đúng như
điều 53 và 69 Hiến Pháp do đảng đề ra, cũng như đúng với các
công ước quốc tế về dân chủ, nhân quyền mà VN đã ký và cam
kết thi hành.
- Tại sao trước
nhân dân và công luận quốc tế thì lúc nào cũng nói là VN
có đầy đủ bằng chứng khẳng định chủ quyền đối với quần
đảo HS-TS, nhưng không dám đưa ra trước Liên hiệp quốc và tòa
án quốc tế giải quyết. Tại sao công an lại đánh đập, bắt
những người treo biểu ngữ xác nhận HS-TS là thuộc chủ quyền
của VN, cũng như mặc áo có hàng chữ HS-TS là của VN như trường
hợp sinh viên Ngô Quỳnh, nhà giáo Vũ Hùng, cô Phạm Thanh
Nghiên, anh Nguyễn Văn Hải …v.v…?
- Tại sao
trong khi bọn bá quyền TQ tự do bắt giữ, cướp giựt tài sản
và đánh đập các ngư dân VN trên vùng biển của VN, nhưng chưa
bao giờ các lãnh đạo chóp bu của đảng có lời nào phản đối,
ngược lại lúc nào cũng tuyên bố trung thành với 16 chữ
vàng và 4 tốt đối với TQ? Những lời phản đối lấy lệ của
phát ngôn viên VN chỉ để xoa dịu lòng căm phẫn của dân mà
thôi.
- Tại sao lại
quá dễ dàng để cho TQ trúng thầu tất cả những công trình
trọng điểm quốc gia, nhất là việc khai thác bauxite Tây
Nguyên vì đây là vấn đề mất còn của đất nước, là sự hủy
diệt về môi trường sống cho cả dân tộc trong tương lai, bất
chấp mọi lời can ngăn có tình lý và đầy tính khoa học của
các tướng lãnh nồng cốt trong đảng, điển hình là đại tướng
Võ nguyên Giáp cùng với sự phản bác của hàng ngàn nhà trí
thức ưu tú ở trong nước cũng như ở ngoài nước. Những dòng
chữ trong lá thư của cựu thiếu tướng Nguyễn Trọng Vĩnh (cựu
đại sứ VN tại TQ từ 1974-1989. Ông là người rất rành về những
dã tâm của bọn bá quyền TQ) gởi Trung ương ĐCSVN, trong đó có
đoạn: “quý vị là những người có quyền lực trong tay, muốn
làm gì thì làm. Nhưng tôi chỉ xin quý vị hãy nghĩ đến lời
khuyên của một đảng viên già với 60 năm tuổi đảng của tôi”.
- Ngày
31/12/2009 khi TQ mở rộng du lịch trên quần đảo HS-TS, tuy phát
ngôn viên BNG VN bà Nguyễn phương Nga có phãn đối. Nhưng chỉ 5
ngày sau 05/01/2010 thì phát ngôn viên TQ Jiang Ju phãn bác:
“Thật sự chẳng có tin gì mới cả. Họ đã đòi chủ quyền
trên những hòn đảo đó. Tôi nghĩ rằng, những tuyên bố của
họ chẳng hề trở ngại lớn lao gì kế hoạch phát triển của
TQ trong khu vực, cũng chẳng gây thiệt hại đáng kể gì đến
quan hệ song phương giữa 2 nước láng giềng”. Tiếp đến ngày
06/01/2010 đại sứ TQ tại VN Tôn quốc Cường họp báo nói rằng:
“ Kinh nghiệm quý báu nhất rút ra trong tiến trình 60 năm
quan hệ Việt-Trung là hợp tác sẽ phát triển, đấu tranh sẽ
thất bại. Ông còn lớn tiếng kêu gọi VN nên tạm gác lại
tranh chấp với TQ chờ thời gian chính mùi rồi sẽ giải quyết”.
Những hành động và lời nói đầy khiêu khích này của TQ tại
sao các nhà lãnh đạo VN lại im lặng, lại còn tổ chức mừng
kỷ niệm 60 năm thiết lập ngoại giao ngày 18/01/2010 tại Hà
nội, và trong điện văn chúc mừng được đăng trên trang báo điện
tử của chính phủ ngày 17/01/2010 có đoạn: Nhân dân VN luôn
luôn ghi nhớ với lòng biết ơn sâu sắc, sự ủng hộ và giúp
đỡ to lớn của đảng, chính phủ và nhân dân TQ anh em đã dành
cho nhân dân VN trong cuộc đấu tranh giải phóng đất nước trước
đây và sự nghiệp xây dựng đất nước hiện nay và quan hệ đối
tác, hợp tác chiến lược toàn diện VN-TQ trên cơ sỡ phương
châm 16 chữ vàng và 4 tốt đã tạo động lực mới quan trọng
đưa quan hệ 2 nước phát triển lên tầm cao mới. Với hành động
này thì tinh thần dân tộc, chủ quyền đất nước của Tổ Quốc
VN có còn không, khi các nhà lãnh đạo đảng đang ngày đêm
chỉ biết lo cho quyền lực cá nhân lên trên hết. Chúng tôi xin
dành câu trả lời cho lực lượng quân đội, công an thành trì
bảo vệ đất nước cùng những người tự nhận mình là người
VN yêu nước?
- Tại sao cho
đến giờ phút này khi mà một mặt đảng đang hô hào xóa bỏ
hận thù để thu hút đầu tư từ các nước tư bản, nhất là Hoa
kỳ và cộng đồng VN hải ngoại, nhưng mặt kia thì hàng ngày
vẫn tuyên truyền trong nhân dân và giáo dục sinh viên, học
sinh về cái gọi là sự chiến thắng của đảng đối với Mỹ-Ngụy.
Hầu hết các bài diễn văn của các cấp lãnh đạo VN trước
nhân dân đều nhắc lại chiến công của đảng thời quá khứ,
trong khi đó, bỏ qua sự hy sinh của trên 60 ngàn chiến sĩ và
nhân dân đã chết trong cuộc chiến tranh xâm lăng của TQ năm
1979?
- Tại sao
trang web thương mại hợp tác VN-TQ, nhưng tên miền .vn lại để
cho TQ sử dụng hàng mấy năm liền để họ tự do nói xấu VN,
khi có sự phản đối mạnh mẽ của các nhà trí thức cư dân
mạng thì mới ngưng?
- Tại sao
trang web điện tử của ĐCSVN do ông Đào Duy Quát lãnh đạo,
lại cho đăng nguyên văn bài của các trang mạng TQ về việc tập
trận của hải quân TQ trên vùng biển của VN xác nhận chủ
quyền của TQ mà không có lời bình luận nào? Đây là hành động
phản quốc rõ ràng, nhưng ông Đào Duy Quát chỉ bị phạt tiền
30 triệu đồng VN. Trong khi đó, các công dân yêu nước đấu
tranh cho tiến trình dân chủ bằng phương thức bất bạo động
như ông Trần Anh Kim. Lê Công Định, Trần Huỳnh Duy Thức, Nguyễn
Tiến Trung, Lê Thăng Long,… thì lại bị bắt, bị bức cung và
nhục hình khiến họ phải nhận tội, ra tòa trong hoàn cảnh
bịt kín không có thân nhân và bạn bè, kể cả đại diện đoàn
luật sư quốc tế cũng không được tham dự, khiến cho cộng đồng
quốc tế khắp nơi đều phải lên tiếng phãn đối.
- Tại sao trên
các tấm pano treo trên các ngã đường của thành phố HCM để
kỷ niệm 65 năm thành lập quân đội nhân dân VNở dưới lá cờ VN
là đoàn quân của quân đội nhân dân TQ? Khi phóng viên đài RFA
phỏng vấn ông Nguyễn Thành Rum (giám đốc Sở Văn hóa Thông
tin HCM) thì ông này trả lời tấm pano đó là có thật, còn
hình quân đội TQ được nhân viên của ông lấy từ các trang
mạng của TQ và đã được chỉnh sửa lại, nhưng khi phóng viên
thắc mắc là tại sao ngày lễ kỷ niệm thành lập QĐNDVN mà
không in hình của đoàn quân VN thì ông không trả lời mà cúp
máy?
- Tại sao chị
Phạm Thanh Nghiên bị bắt về tội cô ngồi tọa kháng tại nhà
với biểu ngữ HS-TS là của VN. Nhưng khi ra tòa ngày
29/01/2010 với một phiên tòa bịt kín, không có phóng viên
ngoại quốc tham dự, ngay cả ngồi phòng kế bên để xem qua
màn ảnh truyền hình cũng không có, còn mẹ của cô thì ở
nhà có hàng chục công an bao vây cô lập, phiên tòa lại xử cô
về tội nói xấu chế độ vì trước đó cô có bài viết đăng
trên mạng Internet phãn đối hải quân TQ ngang nhiên bắt bớ, đánh
đập và ăn cướp tài sãn của ngư dân VN cùng công hàm dâng HS-TS
của Thủ tướng Phạm Văn Đồng. Chỉ có thế thôi mà cô phải
chịu 4 năm tù cùng 3 năm quản chế. Thật là đau lòng cho vận
nước khi đọc bài “Uất ức biển ta ơi!” của chị cũng như bức
tâm thư lời kêu gọi cuối cùng trước khi bị bắt tháng 9/2008:
“50 năm đã trôi qua kể từ ngày có công hàm Phạm văn Đồng,
nhưng chúng ta không thể quên vì một phần thân thể của đất
mẹ vẫn bị cắt đứt. Chúng ta không thể cúi đầu, vì danh dự
và niềm tự hào dân tộc vẫn còn là một vết nhục chưa được
xóa nhòa. Chúng ta không thể im lặng, vì im lặng là đồng ý
với hành động bán nước. Chúng ta không thể buông xuôi, vì
mọi sự thờ ơ và buông xuôi sẽ dẫn đến những hành động bán
nước tiếp diễn trong tương lai”. Trước vành móng ngựa, cô khẳng
khái tuyên bố mình vô tội. Cùng với LS Lê Thị Công Nhân, chị
Phạm Thanh Nghiên đúng là nữ anh hùng của thế kỷ 21 VN hôm
nay.
- Tại sao phải
bịa đặt ra chuyện đánh người để bắt nhà văn Trần Khải
Thanh Thủy bỏ tù 42 tháng trong khi bọn côn đồ công khai đánh
đập các tăng ni ở tu viện Bát Nhã và chùa Phước Huệ cũng
như ở nhà thờ Đồng Chiêm và các nơi tôn nghiêm khác của các
tôn giáo thì không thấy chính quyền bắt bất cứ ai kể cả mời
làm việc nhẹ?
- Tại sao thủ
tướng Nguyễn tấn Dũng lại ra QĐ 97 về cấm phản biện công
khai bịt miệng các nhà trí thức, khiến cho Hội Nghiên cứu
IDS của GS Hoàng Tụy và GS Nguyễn Quang A phải tự động giải
tán?
Khi nhìn lại tình hình xã hội VN thì thật là xót xa bởi
vì, tất cả những nhà trí thức yêu nước vì muốn cho đất
nước tiến bộ cho nên họ mới lên tiếng đấu tranh cho dân chủ,
nhân quyền bằng phương thức bất bạo động đúng như những công
ước quốc tế mà VN đã tham gia, đúng với điều 53, 69 của hiến
pháp VN. Những công dân yêu nước này chỉ bày tỏ quan điểm bằng
các bài viết đăng công khai trên Internet để cho các nhà lãnh
đạo VN suy nghĩ lại mà thay đổi tư duy, những đảng phái mà
họ tham gia có mục tiêu và cương lĩnh đàng hoàng theo chiều
hướng đối thoại công bằng và bất bạo động, chớ không bao
giờ có chủ trương hay âm mưu lật đỗ chính quyền. Cụm từ “âm
mưu lật đổ chính quyền” bằng phương pháp bất bạo động,
“tuyên truyền nói xấu chế độ” mà trong các phiên tòa thường
dùng để xử họ là một suy diễn không khoa học, thiếu tình
người, vi phạm trắng trợn HP do chính đảng đề ra. Trong một
nhà nước pháp quyền thì hiến pháp là tối thượng, vì nó
là cái nền móng vững chắc để tạo thành một căn nhà kiên
cố lâu dài, tất cả những phần khác của căn nhà đều phải
từ nền móng này đi lên. Dĩ nhiên, trong một đất nước thì
tất cả những công văn, chỉ thị và quyết định của các cấp
lãnh đạo chính quyền kể cả bộ luật hình sự, dân sự đều
phải phù hợp với hiến pháp. BLHS VN trong đó có điều 79 và
88 để chính quyền suy diễn theo kiểu chụp mũ mà ghép tội
bỏ tù các nhà bất đồng chính kiến là hoàn toàn vi phạm
HP, đi ngược lại ý muốn của toàn dân, hoàn toàn đi ngược
lại sự văn minh và tiến bộ của loài người.
Song song với
tình hữu nghị Việt-Trung mà các nhà lãnh đạo VN luôn trung
thành là sự xảo trá của bọn bá quyền TQ v́ chúng lợi dụng sự
trung thành này mà tiếp tục và luôn luôn tìm cách thôn tính
VN. Những căn cứ quân sự và phi trường của TQ đã thành lập
xong ở HS và TS rồi. Trong đất liền thì hiện nay các giàn
hỏa tiễn của họ đặt tại Quảng Tây chỉa thẳng qua VN. Hàng
trăm ngàn quân nhân dưới danh nghĩa công nhân trá hình của TQ
đã hiện diện ở Tây Nguyên lấy danh nghĩa khai thác Bô xít.
Tây nguyên là vùng chiến lược cực kỳ quan trong mà chính đại
tướng Võ nguyên Giáp trong lá thư gởi Bộ Chính trị đã khẳng
định rằng: nếu ai chiếm được Tây Nguyên thì sẽ hoàn toàn
làm chủ cả Đông dương.
Hiện nay, với
sự lãnh đạo của một số thành phần bảo thủ có uy quyền tối
thượng đã và đang đưa đất nước, đưa dân tộc vào quỹ đạo của
TQ. Đại bộ phận nhân dân đang mất dần niềm tin vào sự lãnh
đạo của đảng. Đa số thành phần trí thức có tinh thần yêu
nước đều bất mãn quay lưng, cũng như đang bị giam cầm, cộng
thêm hàng loạt những cuộc đàn áp công khai và trá hình đối
với các tôn giáo khiến cho tinh thần đoàn kết của toàn dân
bị phân chia ra từng mảnh. Đây là ý đồ của TQ và họ đã sắp
thành công trong ý đồ này. Những lời phát biểu của phát
ngôn viên TQ ngày 05/01 và đại sứ TQ tại Hà Nội ngày 06/01
vừa qua là bằng chứng đúng cho sự nhận định này. Đặc biệt,
chất xám của VN những thành phần tài ba có đủ khả năng xây
dựng đất nước tiến lên theo đà văn minh của thế giới đang
chảy vào các nước phương Tây nhất là Hoa kỳ. Chúng ta thử
nhìn lại coi những thành phần trí thức của VN khi du học
thành tài ở nước ngoài thì về nước được mấy người, và số
người về nước để đem kiến thức văn minh của mình phục vụ
quê hương, nhưng không cùng quan điểm với đảng thì đều bị trù
dập, bị bắt bỏ tù như trường hợp LS Lê Quốc Quân, LS Lê Công
Định, thạc sĩ Nguyễn Tiến Trung, …v.v. Nói đến phương châm mà
hàng ngày đảng thường kêu gọi “Dân biết, Dân bàn, Dân kiểm
tra, để thực hiện một xã hội công bằng, dân chủ, văn minh”,
th́ xin có ư kiến như thế này:
- Các nhà
lãnh đạoVN, các tướng lãnh quân đội, công an nên trực diện
với lương tâm để mà suy nghĩ lại con đường mình đang phục
vụ có đúng là ích quốc lợi dân? Có xứng đáng để khỏi nhơ
danh trong sử sách? Sự thật lúc nào cũng vẫn là sự thật.
Đất nước đang cần sự hợp nhất và đoàn kết của mọi thành
phần dân tộc trong khí thế hội nghị Diên Hồng nối gót tiền
nhân. Hãy nhìn ra thế giới, một nước Nhật Bản điêu tàn sau
khi đầu hàng đồng minh sau đệ II thế chiến, một nước
Singapore không có tài nguyên, khoáng sản, nông nghiệp như VN,
thậm chí tới nước uống còn phải nhập từ ngoài, một Nam
Hàn vượt xa Bắc Hàn về mọi mặt, một Đài Loan nhỏ bé, tài
sản thì cũng chẳng có gì so với lục địa TQ,….. Nhưng điều
gì đã làm cho những nước này trở thành cường quốc kinh tế
trên thế giới, điều gì đã khiến cho nhân tài của họ không
bị mai một và chất xám không rơi rớt ở xứ người? Đừng sợ
đảng mất quyền nếu thực sự có trí tuệ và chấp nhận cạnh
tranh, hãy nhìn ra các nước Đông âu, đa số các nhà lãnh đạo
hiện nay cũng vẫn là đảng viên cộng sãn. Ngay cả nước Đức
thống nhất bà thủ tướng vẫn là đảng viên CS của Đông Đức
trước đây. Trong thể chế đa đảng mặc dù có rất nhiều lộn
xộn về chính trị, nhưng các đảng phái chỉ là đối thủ để
cạnh tranh tìm hướng đi đúng phục vụ đất nước, chớ không
phải là kẻ thù. Thực tế cho thấy, hầu hết các nước dân
chủ đa nguyên có nền tự do về mọi mặt nhiều chừng nào, thì
đất nước và cuộc sống của người dân càng phát triển nhiều
chừng nấy.
- Đất nước VN
đang cần sự đoàn kết thống nhất từ trong và ngoài nước.
Thực tế hiện nay, đảng đang bị phân hóa và không đủ khả
năng trong vai trò đại đoàn kết dân tộc bởi vì, một thiểu
số người có quyền lực tối thượng đang lệ thuộc và đi theo
ý đồ của ngoại bang. TQ không bao giờ dám dùng vũ lực công
khai đánh VN cho nên họ mới dùng đến kế sách như hiện nay.
Nếu thực sự vì dân, vì nước thì các nhà lãnh đạo nên hiểu
sâu vấn đề này để lịch sử khỏi lên án, và con cháu của
mình khỏi phải mặc cảm, xấu hổ trước sự phê phán của mọi
người. Một sự thay đổi tư duy theo chiều hướng dân chủ đa
nguyên trong giờ phút này là tối cần thiết. Chúng ta có một
cộng đồng VN thành tài trên thế giới, chúng ta cũng có những
nhân tài vượt trội đứng vào danh sách giỏi nhất thế giới
điển hình là giáo sư Ngô Bảo Châu, khoa học gia Dương Nguyệt
Ánh…., và còn rất nhiều những nhân vật khác mà cả thế giới
đều kính nể. Thiết nghĩ đây là tài sản vô giá mà chưa quốc
gia nào có được.
Do đó các nhà
lãnh đạo VN nên chọn lựa:
1/- Nếu tiếp
tục chủ trương gia tăng đàn áp, bắt bớ các nhà bất đồng
chính kiến để cũng cố uy quyền lãnh đạo duy nhất của đảng
và cho riêng mình (điều này không thể tồn tại mãi) thì điều
gì sẽ xảy ra cho đất nước trong tương lai. Xin dành câu trả
lời cho tất cả mọi người.
2/- Nhưng nếu
muốn đất nước được ngẩng cao đầu với bè bạn trên thế giới,
đạt đến một xã hội công bằng, dân chủ văn minh như mục tiêu
của đảng và ý muốn của toàn dân thì phải mạnh dạng thay
đổi tư duy theo thể chế chính trị đa nguyên bởi vì, đây là
con đường đúng nhất hiện nay mà hầu hết các nước tiên tiến
trên thế giới đang đi. Phải mạnh dạn dẹp bỏ mọi tị hiềm,
phải thành tâm xóa bỏ hận thù, hòa hợp hòa giải để đưa
dân tộc về một khối, phải thả tất cả các nhà đấu tranh
dân chủ đang bị giam cầm bởi vì, họ là nhân tài mà đất nước
đang cần đến.
Và cũng xin
nhắc với các tướng lãnh chỉ huy lực lượng quân đội và công
an rằng Tổ quốc đang cần lòng yêu nước của quý vị. |