Vấn Nân Đất Nước
 

Tệ hơn tham nhũng !

TDN

Đă từ lâu trong tôi xuất hiện mặc cảm có lỗi với những người đă trót đặt niềm tin vào tôi. Mặc cảm đó như ngày càng lớn lên cùng năm tháng, tuy nhiên bức thư của tác giả TDN hôm nay thực sự là giọt nước làm tràn "chiếc ly" chứa đầy những lo âu của tôi. Lá thư và bài báo của tác giả TDN đến với tôi bất ngờ làm tôi bừng tỉnh. Tôi tin rằng cuộc sống hôm nay dù có trở nên hỗn loạn như thế nào, đời sống tinh thần xă hội có rơi vào những cơn hoang tưởng kịch phát, rơi vào hội chứng phân liệt dữ dội, điên rồ đến đâu th́ vẫn c̣n đó những con người tỉnh táo, những tiếng nói công bằng để nhắc nhở mọi người rằng:

"Trăm năm "Ảnh đá quư" th́ ṃn

Ngàn năm bia miệng vẫn c̣n trơ trơ"

    Chính v́ vẫn c̣n niềm tin đó, tôi quyết định bạch hoá những ǵ mà tác giả TDN v́ mến yêu tôi, v́ tin tưởng tôi mà đă gửi gắm tôi những ǵ trong lá thư sau đây, bài báo sau đây. Việc công bố, công khai lá thư này, bài báo này nếu là một khiếm khuyết! Tôi xin tác giả TDN lượng thứ. Tôi không c̣n phương cách nào khác.

    Kính gửi: ông Nguyễn Thượng Long

    Tôi là một kỹ sư -cán bộ Quân đội đă nghỉ hưu (Thực ra là tôi xin nghỉ sớm từ năm 1991- khi 44 tuổi, với quân hàm Thượng tá, vào Đảng năm 1968 và cũng tự thôi không sinh hoạt Đảng từ khi rời quân ngũ).

    Bằng sự thay đổi tư duy và nhận thức, tôi rất tâm huyết với những vấn đề liên quan đến đời sống chính trị, xă hội nước nhà. Tôi rất muốn bày tỏ, chia sẻ chính kiến của ḿnh (bằng nói hoặc viết) về mọi diễn biến trên đất nước Việt Nam trong nhiều thập niên qua. Hiểm một nỗi, do đang hoạt động doanh nghiệp tư nhân (từ 1991) nên tôi ít có thời gian rảnh để viết về những điều ḿnh đă nung nấu suy ngẫm nhiều năm qua.

    Tuy vậy, hai năm trở lại đây tôi vẫn gắng tranh thủ để viết (bằng thơ và văn xuôi) về những việc ḿnh đă biết, đă nghe, đă thấy !  Lư do cũng rất đơn giản: Ḿnh không thể sống theo kiểu "Sống để dạ, chết mang theo", phải nói, phải viết để thế hệ ḿnh và những thế hệ sau hiểu đúng thực trạng đất nước trong suốt 7 thập kỷ qua.

    Năm ngoái, khi tham dự "Kỷ niệm 10 năm thành lập Công ty Thần Châu - Ngọc Việt" (Ngày 06/11/2007) tôi được chứng kiến đầy đủ sự việc mà tôi đề cập trong bài báo gửi kèm thư này. Tôi đă đích thân mang bài tới Toà soạn của 7 tờ báo (Tuổi trẻ TPHCM, Đại đoàn kết, Lao động, Thanh tra chính phủ, Cựu chiến binh, Tiền Phong và Thanh Niên) với mong muốn: Góp phần phản ánh một vụ việc (thật đến 100%) về tham nhũng trong hệ thống lănh đạo của Đảng - Nhà nước - Quốc hội!

    Buồn thay! Không tờ báo nào đăng và cũng không có hồi âm. Khi tôi trực tiếp gọi điện thoại đến các Toà soạn th́ đều nhận được câu trả lời tương tự sau: "Sự việc mà ông phản ánh, chúng tôi đă cho thẩm định và thấy rất đúng, nhưng vấn đề này quá nhạy cảm, không thể đăng, mong ông TDN thông cảm!".

    Điều này cũng dễ hiểu bởi ở nước ta, hơn 700 tờ báo các loại và các phương tiện truyền thông khác đều là "Sở hữu độc quyền" của Đảng! Lấy đâu ra "Tự do ngôn luận"? Vậy nhân dân làm sao biết được t́nh cảnh đất nước, làm sao góp sức "Chống tham nhũng - tiêu cực" theo lời kêu gọi của Đảng và Nhà nước ?!

*

    Qua ông ĐML, tôi đă được đọc nhiều số Báo Tổ quốc do các ông thuộc phái Dân chủ thực hiện. Tôi rất tán đồng và hưởng ứng tư tưởng tiến bộ đ̣i quyền dân chủ cho nhân dân mà tờ Tổ Quốc thường đề cập.

    Tôi xin gửi tới ông nguyên văn bài báo "Việc này có nên" (mà tháng 12/2007 tôi đă gửi tới 7 tờ báo đă nêu trên).

    Cũng xin gửi kèm bản photo trang 7 cuốn Cataloge của hăng Thần Châu - Ngọc Việt để làm minh chứng. Cần nói thêm rằng: Chính tôi đă nh́n tận mắt, sờ tận tay 4 bức chân dung bằng đá quư của 4 vị Nguyên thủ quốc gia (Ông Mạnh, ông Dũng, ông Triết, ông Trọng) mà Công ty Thần Châu - Ngọc Việt in trên trang Cataloge này. Tôi cũng xác minh được: 500 bức chân dung của 500 đại biểu khoá XI đă hoàn tất và bàn giao đủ cho bên A - Văn pḥng quốc hội từ cuối năm 2007! Nghĩa là khoảng 25 tỷ VNĐ của dân đă được "Tiêu hoá" ngon lành, sạch sẽ!

    Kính chúc ông sức khoẻ dồi dào, góp phần thúc đẩy phong trào "Đ̣i quyền tự do - dân chủ" cho nhân dân ta, đ̣i quyền "Tự do ngôn luận" cho những người cầm bút chân chính!

    Mọi tư tưởng tiến bộ chắc chắn sẽ được nhân loại văn minh đồng t́nh, ủng hộ!

Kính thư!

TDN

VIỆC NÀY CÓ NÊN?!

Tác giả: TDN

    T́nh cờ một người bạn cho tôi xem cuốn Catalogue giới thiệu các Sản phẩm nghệ thuật làm từ Đá quư thiên nhiên của Công ty Thần Châu Ngọc Việt ngày 06/11/2007. Tôi thật sự thán phục bởi bàn tay tài hoa, óc sáng tạo của các Nghệ nhân Việt Nam, với ḷng yêu nghề và tâm huyết cao - muốn giới thiệu sản phẩm Mỹ nghệ vô cùng quư giá của Đất nước ḿnh với bạn bè năm châu, bốn biển. Được biết, tại Hội nghị APEC 2006, Doanh nghiệp này đă làm tặng 19 bức chân dung của 19 Nguyên thủ Quốc gia tham gia Hội nghị cẩn bằng đá quư thiên nhiên. Các vị Nguyên thủ Quốc gia đă rất trân trọng và đánh giá cao sản phẩm đặc sắc này của Việt Nam. Điều đó thật ư nghĩa v́ đă mang lại giá trị đích thực cho thể hiện Quốc gia và tôn vinh được sản phẩm Mỹ nghệ đặc sắc của Việt Nam trên phạm vi toàn Thế giới.

    Nhưng cũng trong cuốn Catalogue này cho biết: “Tháng 6 năm 2007 Quốc hội đặt Công ty Thần Châu Ngọc Việt làm 500 bức chân dung Đại biểu Quốc hội khoá XI bằng chất liệu đá quư tự nhiên để làm quà tặng cho các Đại biểu” (Nguyên văn trong Catalogue – TG).

    Anh bạn tôi, vốn là người rất “sành” trong lĩnh vực “đá quư tự nhiên” và cũng đă từng đặt tranh chân dung tại Công ty Thần Châu Ngọc Việt cho biết: Một bức chân dung bằng đá tự nhiên, có kích thước (50 x 60)cm có giá khoảng 1.500USD đến 2.000USD (tuỳ theo giá trị loại đá được chọn). C̣n tranh chân dung làm cho các Đại biểu Quốc hội (ĐBQH) khoá XI, nghe nói kích thước cỡ (70 x 80)cm. Nếu làm phép nội suy th́ mỗi bức chân dung ấy sẽ có giá khoảng 2.500 – 3.000USD/1bức.

Vậy là, tổng chi phí cho 500 bức chân dung ĐBQH khoá XI khoảng: 1.250.000USD đến 1.500.000USD. Quy ra tiền VNĐ là khoảng 20 đến 24 tỷ đồng. Thật kinh hoàng!

    Thiết nghĩ, với một Quốc gia số tiền trên không phải là quá lớn. Nhưng trong t́nh h́nh đất nước c̣n vô vàn khó khăn, đời sống nhân dân - đặc biệt các cùng sâu, vùng xa c̣n nghèo khó; chưa kể mới đây nhiều sự cố (có thể nói là thảm hoạ) dồn dập xảy ra như: Sập cầu Cần Thơ, băo lũ triền miên ở Miền Trung, dịch tả (mà người ta cố ư gọi chệch đi là Dịch tiêu chảy cấp) đang hoành hành... đúng dịp Quốc hội đang họp ở Thủ đô, th́ số tiền này lại vô cùng ư nghĩa!!!

    Mới đây, qua chương tŕnh Thời sự của VTV và báo chí tôi được biết: Năm 2006 Bắc Kạn (một trong 2 Tỉnh nghèo nhất cả nước) chỉ có tổng GDP toàn tỉnh là 100 tỷ đồng. Vậy số tiền làm chân dung tặng ĐBQH khoá XI đă bằng 1/4 tổng GDP 2006 của Bắc Kạn rồi! Cũng với số tiền này chắc chắn có thể làm hàng chục ngôi trường ở nông thôn, miền núi cho hàng ngàn trẻ em có nơi học hành. Hoặc sẽ xây được thêm nhiều cây cầu qua sông, rạch để người lớn và học sinh cắp sách đến trường thoát nguy cơ bị cuốn trôi mất xác trong mùa nước lũ, và rất nhiều thứ khác vô cùng thiết thực cho Dân, cho Nước...

    Điều đáng suy ngẫm là: Việc làm chân dung 500 vị  ĐBQH khoá XI bằng đá quư thiên nhiên nhằm mục đích ǵ? Liệu các vị ĐBQH khoá trước, khoá XII hay các khoá sau này có được hưởng “Tiêu chuẩn” ấy? Hoặc giả nước ta đang có một nguồn thu nào đáng phấn khởi đến thế? Ai khởi xướng ra việc này? Nhân dân cả nước - những cử tri đang lao động cật lực trên mọi miền để đóng góp thuế cùng nhiều nghĩa vụ khác nhằm dựng xây Đất nước, có được biết chuyện này không? Khi tổ chức cho các cử tri tiếp xúc với các ĐBQH - Cử tri có được chất vấn về việc này? Chính kiến của các ĐBQH khoá XI ra sao khi được nhận Chân dung của ḿnh được khảm bằng đá quư thiên nhiên? Một tác phẩm quư và đắt như thế hẳn phải được treo ở những ngôi biệt thự sang trọng, hay chí ít cũng phải là các căn hộ đời mới hiện đại, chứ chẳng thể treo trong các căn nhà cấp 3, cấp 4. V́ như thế khác nào “Áo gấm đi đêm”? Chẳng lẽ lại đem treo ở Nhà Quốc hội mới sắp được khởi công?

    Nghe nói, ở các nước như: Pháp, Mỹ, Nhật... các Nguyên thủ Quốc gia phải đưa vào danh sách Nhà nước quản lư các loại quà tặng quư của Quốc tế và nhiều loại quà phải nộp trả Nhà nước khi măn nhiệm. Họ giàu mạnh mà c̣n thế nữa là?! Trên thế giới c̣n có rất nhiều cuộc đấu giá các kỷ vật, quà tặng quư giá để lấy tiền hoạt động nhân đạo, giúp người nghèo khó, góp sức chống nạn dịch Thế kỷ HIV – AIDS...

    Riêng tôi từ khi biết việc này cứ đau đáu một suy nghĩ trăn trở rằng: Việc này thuộc tầm vóc Quốc gia đại sự, việc này liệu có được ḷng Dân?

Ngày 01 tháng 12 năm 2007

TDN

* Xin gửi kèm tới Quư Báo bản photo có nội dung về “Quốc hội đặt làm tranh ....”

 trong cuốn Catalogue của Công ty Thần Châu Ngọc Việt.

 

Trang Nhà  :

 

Tiếp nhận thư tín :