Cộng Sản Việt Nam
Hết ChốiI Nỗi Tội Bán Nước
Lư Đại Nguyên
Biên giới mới cuả Việt Nam và Trung Quốc, Ải Chi Lăng nay nằm sâu
Trung Quốc .
Nhờ bộ óc trí trá giảo quyệt của Hồ Chí Minh, mà Cộng Đảng Việt Nam
luôn luôn sử dụng nổi tấm b́nh phong Dân Tộc để dấu thực chất Cộng
Sản tay sai Đế Quốc Liên Xô của Đảng, trong cuộc đấu tranh giành Độc
Lập Dân Tộc, và Kháng Chiến Chống Thực Dân. Rồi lừa bịp Người Dân
Miền Bắc, dối gạt Người Dân nhẹ dạ Phương Nam, thực hiện một cuộc
chiến tranh ăn cướp, với cái tên hấp dẫn là "Dân Tộc Giải Phóng Miền
Nam". Khiến cho người nữ chiến sĩ vượt Trường Sơn, Dương Thu Hương,
đánh mất tuổi xuân, chịu nhiều cơ cực gian khổ hy sinh, với nhiệt
t́nh giải phóng, khi đặt chân tới Saigon, miền đất hứa th́ bổng bật
khóc, v́ nhận ngay ra ḿnh và toàn dân đă bị Đảng lừa, lùa vào mọât
cuộc ăn cướp quy mô. Đáng lư Miền Nam phải Giải Phóng Miền Bắc mới
là công đạo. Tư đó Dương Thu Hương vứt bỏ công lao giải phóng cu ûa
ḿnh dưới gót giầy, đạp lên không thương tiếc. Tóm gọn luôn một đống
nhơ bẩn "Bác Hồ vĩ đại và Đảng ưu việt" liệng ngay xuống cống. Để
sống thật với ng̣i bút tự do đối kháng. Không thèm dùng thủ thuật
luồn lách.
Sau khi cướp được Miền Nam, Cộng Đảng tưởng ḿnh vô địch, đă công
khai trút bỏ lớp vỏ Dân Tộc, để hiện nguyên h́nh là Cộng Sản, th́
lập tức gặp thất bại ê chề. Nước rơi vào cảnh nghèo mạt rệp. Dân
chịu đói khổ cùng cực. Đảng viên thi nhau tham nhũng. Thanh Niên bị
bắt đi lính đánh thuê cho quan thầy Liên Xô, nhằm tranh giành ảnh
hưởng đối với đồng chí cũ làTrung Cộng tại chiến trường Cam Bốt. Thế
là Trung Cộng tập trung binh lực xâm chiếm Việt Nam, dậy cho Cộng
Sản Việt một bài học. Bài học đắt giá không phải là bên nào chiến
tháêng, mà là việc quân Trung Cộng ở lỳ trên những vùng chiếm được.
Tuy trên danh nghĩa đại quân đă rút về, nhưng đồn lũy vẫn c̣n đó.
Rồi khi quan thầy Liên Xô chết ngắc, Việt Cộng lại phải quay sang
bám đuôi Trung Cộng để mong t́m thế dựa cho Đảng tồn tại. Biên giới
Việt - Trung buộc phải mở cửa, dân Tầu tr àn qua sinh sống trên các
vùng có lính Trung Cộng trú đóng. Một cuộc "tàm thực" diễn ra.
Càng ngày Cộng Đảng Việt càng lún sâu vào sự lệ thuộc Trung Cộng
hơn. Đến độ Hoa Kỳ đă trao cho quy chế "thương mại b́nh thường"
trước Trung Cộng, mà không dám nhận. Thế rồi, muốn nhờ uy thế Trung
Cộng giữ lại chiếc ghế Tổng Bí Thư Đảng, Lê Khả Phiêu đă sai Chủ
Tịch Nước, Trần Đức Lương, kư dâng cho Trung Cộng 720 cây số vuông
đất đai của Tổ Quốc, và cả một vùng biển rộng chưa biết là bao nhiêu.
Nhưng Phiêu vẫn mất chức, mà Một trong Bốn tội trạng được nêu ra
trong Đại Hội là: "Bán rẻ lợi ích của Tổ Quốc". Cụ thể là cho Trung
Cộng.
Lê Khả Phiêu đă bị chính Trung Ương Đảng kết án lột chức, nhưng Ban
Lănh Đạo mới cũng vẫn ngoan ngoăn làm bày tôi của Trung Cộng như cũ.
Dân Chúng và những cựu đảng viên đă công khai lên tiếng cảnh báo là
Đảng bán đất nước cho Trung Cộng. Đáng lư ra là Ban Lănh Đạo mới
phải ra lệnh cho Quốc Hội truất nhiệm Trần Đức Lương khỏi chức Chủ
Tịch Nước, và không phê chuẩn Hiệp Ước Biên Giới Việt Trung, để đem
vấn đề ra trước Công Luận và Ṭa Án Quốc Tế, đ̣i lại đất bị Trung
Cộng chiếm đóng trái phép. Mà nhân chứng là Nước Pháp, với hồ sơ,
địa bạ, bản đồ về biên giới Việt Trung, do Pháp đă kư với Trung Hoa
vẫn c̣n lưu trữ trong văn khố, đủ kết tội Trung Cộng Xâm Lăng, và
lợi dụng tay sai Lê Khả Phiêu, lén lút thực hiện âm mưu đen tối là
trao lănh thổ, lănh hải cho kẻ thù truyền kiếp của Dân Tộc.
Trái lại Nông Đức Mạnh và nhóm lănh đạo Cộng Đảng lại vẫn đi vào
con đường bán nước của Lê Khả Phiêu. Cho Quốc Hội phê chuẩn Hiệp Ước
Biên Giới Việt Trung. Vui mừng mở hội, nhổâ mốc cũ của Dân Tộc, lui
sâu vào lănh thổ thiêng liêng của Tổ Quốc, dựng mốc mới ô nhục.
Nhường cho Trung Cộng trên 720 cây số vuông, mà trong lịch sử gần
Năm Ngàn Năm, đây chỉ là lần thứ Hai. Lần trước do cha con Mạc Đăng
Dung, Đăng Doanh, tự trói ḿnh dâng đất tại Quảng Tây cho Giặc Minh
Trung Quốc. Lần này Nông Đức Mạnh dâng lănh thổ Việt Nam cho Trung
Cộng, để được Trung Cộng xoa đầu khen "đầy tớ ngoan". Có lẽ họ Nông
vốn là người Thượng Du, con cháu Nùng Trí Cao, nên không cùng huyết
thống, không có t́nh tự Dân Tộc, không cảm nhận được sự đau sót đứt
ruột và phẫn hận tím gan của Ngướ Việt khi đất thiêng Tổ Quốc bị
người cùng một nước dâng cho ngoại bang. Thế nhưng c̣n những kẻ khác
trong Ban Lănh Đạo Đảng th́ sao? Họ có phải là người Việt Nam hay
không? Họ có c̣n là người có Dân Tộc Tính hay không?
Tự hành động của Cộng Đảng đă dứt khoát khẳng định: Họ có h́nh hài
là Người Viẹât, nhưng Tâm Hồn, Ư Thức của họ đă bị Cộng Đảng Quốc Tế
xóa mất nhân tính, tẩy rửa hết t́nh tự Dân Tộc rồi, và được Hồ Chí
Minh dậy thành những kẻ dối trá chuyên nghiệp. Chỉ dùng Dân Tộc để
làm chiêu bài lừa gạt dư luận. Cũng đến lúc xin thưa thật với các vị
cựu đảng viên bỏ đảng, chống lại sự thối nát của đảng, đang vận động
Dân Chủ cho đất nước, hăy quyết liệt như Dương Thu Hương coi sự đóng
góp của ḿnh cho Đảng, là một tội lỗi với Dân Tộc và Quốc Dân, do bị
lừa gạt, hơn cho đó là có công với Dân Tộc và Đồng Bào. Cũng đừng
thèm mượn tấm b́nh phong Hồ Chí Minh để tuồn ra lời chống đối. Hăy
dứt khoát như Hà Sĩ Phu, không để cho ng̣i bút ḿnh dây vào cái tên
dơ bẩn Hồ Chí Minh bốc mùi xú uế. Giúp cho người đọc khỏi bị lợm
giọng, làm cho bản v ăn có khí thế thuyết phục. Có lẽ v́ c̣n vướng
bận với quá khứ, mà quư vị có ḷng đấu tranh cho Dân Chủ, chưa lấy
được sự nhiệt thành hưởng ứng của quần chúng, khiến phong trào Dân
Chủ dậm chân tại chỗ. Đến lúc, nên thay đổi thái độ, thẳng thắn lên
án Cộng Đảng là phường Bán Nước, Hại Dân. Đẩy mạnh phong trào Dân
Chủ của Toàn Dân, phối kết với những đ̣i hỏi Việt Cộng phải nghiêm
chỉnh Dân Chủ Hóa của Thế Giới, để thực hiện Thị Trường Tự Do Toàn
Cầu Hóa. Nếu không mau, th́ bọn chúng lại đang hăm hở "sắn quần móng
lợn", chạy theo Tư Bản Cá Mập Quốc Tế, để bảo vệ quyền lợi và sự
sống c̣n, độc quyền cai trị của Cộng Đảng Bán Nước, mà ngoan ngoăn
biến Giang Sơn gấm vóc của Tổ Tiên thành một hố rác khổng lồ, cho
thế giới tha hồ tự do đổ chất thải độc hại xuống quê hương thân yêu
của ḿnh.
Saigon
Jan 1-2002
Lư Đại
Nguyên Little |